Gửi đến thầy Nguyễn Phương Nam – người thầy đã mang đến nhiều hơn cả một môn học

Học kỳ hè thường là khoảng thời gian mà nhiều sinh viên tranh thủ để bổ sung tín chỉ còn thiếu hoặc học vượt cho kịp lộ trình. Em cũng không ngoại lệ, đăng ký lại môn học Phương pháp nghiên cứu với một mục tiêu rất rõ ràng: hoàn thành đúng tiến độ. Môn học này nghe tên thôi đã thấy học thuật và khô khan, dễ khiến người ta hình dung đến lý thuyết dài dòng, bảng biểu, phương pháp định tính – định lượng, hay những quy tắc trích dẫn chuẩn APA “khó nuốt”. Thế nhưng, mọi kỳ vọng ban đầu của em đã bị đảo ngược hoàn toàn, chỉ sau 4 buổi học đầu tiên với thầy Nguyễn Phương Nam. Mỗi buổi học với thầy không chỉ là tiếp cận kiến thức, mà còn là một lần được khai mở tư duy, được truyền cảm hứng, và đặc biệt – được lắng nghe những giá trị sống rất đỗi sâu sắc mà một người trẻ nên có.

Ngay từ buổi học đầu tiên, thầy đã tạo nên một không khí học tập vô cùng gần gũi và vui nhộn. Không theo lối giảng dạy hàn lâm truyền thống, thầy tiếp cận sinh viên bằng sự hài hước duyên dáng và một tinh thần cởi mở. Cách thầy truyền đạt kiến thức không hề nặng nề, mà ngược lại rất sinh động và dễ hiểu. Những ví dụ thầy đưa ra đều gắn liền với đời sống thực tế của sinh viên, khiến em cảm thấy nội dung môn học trở nên thiết thực và đáng để học, chứ không đơn thuần là để vượt qua kỳ thi.

Điều làm em thật sự ấn tượng chính là sự chủ động tương tác của thầy với sinh viên trong từng tiết học. Thầy không tạo cảm giác “thầy giảng – trò chép” mà luôn khuyến khích lớp suy nghĩ, phân tích và phản biện. Thầy tạo nên một lớp học dân chủ và tôn trọng ý kiến cá nhân, nơi mà bất kỳ ai cũng có thể nêu lên quan điểm của mình mà không sợ bị đánh giá. Em cảm nhận được rằng, thầy không chỉ muốn truyền đạt kiến thức, mà còn muốn rèn luyện cho sinh viên tư duy độc lập, tinh thần phản biện và khả năng quan sát xã hội một cách sâu sắc.

Một điểm em rất trân trọng nữa ở thầy là cách thầy nhìn nhận công nghệ, đặc biệt là trí tuệ nhân tạo (AI) trong học tập. Thay vì cấm đoán gay gắt như nhiều người, thầy chọn cách tiếp cận mềm mại nhưng dứt khoát: thầy khuyến khích sinh viên tận dụng AI như một công cụ hỗ trợ tư duy, tìm kiếm và luyện tập, nhưng luôn nhấn mạnh rằng AI chỉ là công cụ – không thể thay thế cho tư duy cá nhân, sự sáng tạo và đạo đức học thuật. Cách thầy truyền đạt rất rõ ràng và thuyết phục: đừng lạm dụng công cụ để che đi sự lười biếng, mà hãy dùng nó để mở rộng cách tiếp cận, kiểm chứng lại suy nghĩ của chính mình.

Nhờ vậy, em nhận ra rằng trong thời đại chuyển đổi số này, điều quan trọng không phải là tránh xa công nghệ, mà là học cách sử dụng công nghệ một cách thông minh và có trách nhiệm. Thầy không chỉ đang dạy chúng em cách làm nghiên cứu trong thời đại mới, mà còn đang dạy cách giữ vững giá trị đạo đức cá nhân ngay cả khi mọi thứ xung quanh đều có thể được “tạo ra” chỉ với một cú click chuột.

Thế nhưng, có lẽ điều khiến em trân quý nhất sau những buổi học chính là cách thầy lồng ghép những bài học đạo đức, nhân văn vào trong từng chủ đề chuyên môn. Không ít lần, trong khi phân tích một khía cạnh nào đó của nghiên cứu khoa học, thầy đã nhẹ nhàng nhấn mạnh về sự trung thực, về đạo đức nghề nghiệp, và cả lòng biết ơn với cha mẹ – những điều tưởng chừng không liên quan nhưng lại có ý nghĩa rất lớn đối với người trẻ hôm nay. Với thầy, nghiên cứu không chỉ là học thuật, mà còn là một hành trình đi tìm sự thật. Và muốn đến được sự thật, người làm nghiên cứu phải bắt đầu từ tâm trong sáng, đạo đức rõ ràng, và một nhân cách tử tế.

Em nhớ mãi khoảnh khắc thầy nói về chữ hiếu – không phải bằng lời lẽ lớn lao, mà rất chân thành. Thầy kể rằng một người dù giỏi đến đâu, thành công đến mấy, mà sống vô cảm với cha mẹ, thì tri thức người đó mang theo cũng chỉ là thứ bề ngoài. Những chia sẻ ấy khiến em – một sinh viên tưởng như chỉ đang học về phương pháp định tính hay định lượng – chợt lặng người và nhìn lại chính mình. Thầy không chỉ là người truyền kiến thức, mà thật sự là người truyền cảm hứng sống.

Sau 4 buổi học ngắn ngủi, em thấy mình đã học được nhiều hơn cả mong đợi. Em học được cách tiếp cận vấn đề một cách khoa học. Em hiểu rằng, để làm một đề tài nghiên cứu, cần có quy trình rõ ràng, cần lý luận chặt chẽ. Nhưng trên hết, em hiểu rằng người làm nghiên cứu cần sống có đạo đức, cần có trách nhiệm với chính câu trả lời mà mình đưa ra, vì đằng sau mỗi con số, mỗi kết luận là những con người thật, là sự tin tưởng thật.

Và có lẽ, chính nhờ thầy Nguyễn Phương Nam mà em nhận ra: việc học không chỉ là thu nạp kiến thức, mà còn là quá trình rèn luyện tâm hồn. Em thật sự trân trọng những buổi học với thầy – không ồn ào, không cầu kỳ – nhưng thấm đẫm sự tử tế, chân thành và đầy ý nghĩa.

Sau tất cả những trải nghiệm từ những buổi học đầu tiên, em muốn gửi đến thầy Nguyễn Phương Nam lời cảm ơn sâu sắc. Cảm ơn thầy vì không chỉ truyền đạt kiến thức một cách dễ hiểu, thực tế, mà còn bởi những giá trị sống mà thầy đã âm thầm gieo vào lòng tụi em trong mỗi tiết học. Với em, thầy Nam là minh chứng cho một người thầy đúng nghĩa – người không chỉ giỏi chuyên môn mà còn truyền được một tinh thần sống đẹp đến với học trò. Và nếu được chọn lại, em vẫn muốn là sinh viên trong lớp học của thầy, vì em tin rằng đây là một hành trình mà mình sẽ còn nhớ rất lâu sau khi tốt nghiệp.

Em cảm ơn thầy rất nhiều.